《戀戀台灣客家文學》

| | | 轉寄

小說:〈打扮〉(16)

「Ngài當好打扮,打扮to靚靚,試著liá世界me會靚靚。教ngài化妝ke he ngài盡敬愛ke國文先生,kì he苗栗客人,lâu ngài共樣。Ngài mò騙kì,yi久以前,ngài就識kì,m̀-ko kì m̀記得le。Lâu kì ti生份ke臺中學校ko堵著,kì sa m̀記得ngài,該央時ngài試著liá-he上帝盡好ke安排,因為在kì教ngài化妝以前,命運既經教ngài ngióng-è 為自家人生打扮。

Kì m̀記得ngài,ngài做得lâu kì講當多事情,lâu kì打嘴鼓,ngài試著當自在。Mò論堵著麼个事情,朝晨七點同kì講話,就會試著人生me-yû當多ke快樂lâu幸福。但he liá-teû快樂lâu幸福,tu-he ngài lâu人生打扮過後正yû ke,án-nè ke 快樂lâu幸福,he 正經ke快樂lâu幸福mò?假使先生想起來ngài he麼人,ya-he kì知ngài he麼人,kì會ngióng-è看ngài?快樂lâu幸福像靚靚ke雞頦仔,一枚細細幼幼ke針仔chhiuk落去,就變成現實ke炸彈,ngài敢堪得?先生敢堪得?

一年、兩年、三年,mò想著án順序,ngài心肝肚盡愁ke事情mò發生,就在自家láu-tó做得án-nè完美畢業,現實ke針仔sa出現le,擎等針仔ke人就he國文先生。為著閃開,ngài sat-sat為人生著(tàu)上還啊phûn ke粉,甚至罵先生:『花花假假!』,其實ngài正he花花假假ke人。該央時,ngài罵ke人he自家。