《戀戀台灣客家文學》

| | | 轉寄

小說:〈打扮〉(13)

  「琉璃ke夜 哐啷哐啷做得打出一天井水/玻璃ke心 跌落地泥碎做萬片霜雪/捧ya捧m̀起 oi ngióng-pân讀起/teu ya teu m̀轉ke he 原旦該隻圓。」m̀知ngióng-è,ngài想起湘子ke〈月光餅〉。透一口大氣,看等天頂月光,回想方心輔導室講ke話,回想靠北版學生仔寫ke話,ngài知kì-teû he細人仔,m̀知輕重,但he,看著方心pûn人寫cho án-nè,hàn-he當譴!方心定著當難過!Kì一儕人牙齒齧等,幾苦tu自家忍等……結果ngài sa強逼kì講出來,害kì ko痛一擺。Ngài lâu kì,pha就像teu m̀轉ke圓……,看等天頂月光,試著痛腸!

  假使ngài lâu kì解釋:卡片m̀-he ngài豁忒,he then-sú整理ke先生lâu kì-teû豁忒;假使ngài lâu kì解釋:ngài m̀-he mò想lâu大家講介聘成功ke事,ngài想準備好oi ngióng-è講正講……kì敢會接受?敢會相信?Ên敢做得變轉年在án好?

  Ngài當清楚——mò可能。

  故所ngài麼个tu mò講,就像kì發生án大ke事情ya mò lâu ngài講。Mò論he kì罵ngài花花假假該央時,ya-he liá-ha。

  Ên變cho生份人,kì m̀搭ngài,ngài ya m̀-tî oi lâu kì講麼个。日日,就án-nè過去。